[Preview Phim Nhật] Umimachi Diary - Em gái bé nhỏ

Umimachi Diary - Em gái bé nhỏ là bộ phim Nhật Bản kể về tình cảm gia đình của 4 chị em đã lấy được rất nhiều nước mắt từ khán giả. Bộ phim cũng đạt được vô số giải thưởng lớn như Phim điện ảnh của năm, Quay phim xuất sắc nhất, Ánh sáng xuất sắc nhất, Đạo diễn xuất sắc nhấtDiễn viên mới của năm trong liên hoan phim của Viện hàn Lâm Nhật Bản lần thứ 39.

Chuyển thể từ bộ truyện tranh cùng tên


Bộ phim mở đầu với cuộc sống thường ngày của ba chị em nhà Kouda: chị cả Sachi, chị hai Yoshino và em út Chika. Bố mẹ cả ba đã li dị, người bố tái hôn còn người mẹ chuyển lên thành phố, để lại ba chị em sống với nhau trong một căn nhà truyền thống tại thị trấn Kamakura. Một ngày nọ, ba người nhận được tin bố mình qua đời. Trong chuyến đi tới viếng thăm bố, họ gặp được cô em gái cùng cha khác mẹ Asano Suzu. Khi biết cô bé không còn ai chăm sóc, Sachi quyết định mời Suzu về ở cùng với ba chị em họ – một quyết định đã làm thay đổi cuộc sống của cả bốn con người xa lạ.

Xem thêm: Những bài hát ý nghĩa về tình cha

Giới thiệu nhân vật

Kouda Sachi

Sachi là chị cả trong ba chị em nhà Kouda, hiện đang làm y tá tại bệnh viện của thị trấn. Chính bởi tính cách khá nghiêm túc và có xu hướng quan trọng hóa mọi việc nên Sachi khá khắc khẩu với cô em thứ Yoshino. Cô cũng là người lên tiếng phản đối quyết liệt việc mẹ mình định đem bán căn nhà họ đang sinh sống.

Kouda Yoshino

Là chị hai của nhà nhưng Yoshino khá bốc đồng, ham chơi, đôi lúc còn thiếu chín chắn. Các mối quan hệ tình cảm của Yoshino thường thuộc dạng sớm nở tối tàn, khiến cô không khỏi lo lắng, bất an.
 
 
Kouda Chika


Chika là chị ba trong gia đình. Cô hiện đang làm thêm tại một tiệm giày thể thao, đồng thời cũng là quản lý cho đội bóng đá thiếu nhi Bạch tuộc. Có vẻ mối quan hệ của cô với anh chàng chủ tiệm giày đang ở trên mức tình bạn một chút.

Asano Suzu
 
Suzu là em gái cùng cha khác mẹ với ba chị em nhà Kouda. Sau khi bố qua đời, do mẹ Suzu định đi bước nữa nên Sachi đã nhận chăm sóc cô bé. Ít ai biết rằng, ẩn sau vẻ ngoài hoạt bát, hòa đồng của cô bé lại là sự tự ti, mặc cảm do thiếu vắng tình thương.

Về nội dung nhân vật

"Nhật ký miền biển" của 4 chị em


Đúng như ý nghĩa của cái tên Umimachi Diary (Nhật kí miền biển), bộ phim tựa như một cuốn nhật kí ghi lại sinh hoạt thường ngày của gia đình nhỏ gồm bốn chị em. Xuyên suốt thời lượng 2 tiếng là những mẩu chuyện không đầu không cuối về cuộc sống mới của cô bé Suzu, về công việc của ba chị em Kouda, về những con người trong thị trấn nhỏ xinh,… tất cả đều được kể bằng giọng điệu từ tốn, nhẹ nhàng và chậm rãi. Mỗi lần phim chuyển cảnh là một lần người xem cảm thấy như mình đang lật sang một trang mới của cuốn nhật kí bình dị.
Tuy nhiên, ẩn sau vẻ ngoài giản đơn ấy là một câu chuyện đầy ý nghĩa về cho đi và nhận lại, về chấp nhận và thứ tha. Giống như cái cách mà ba chị em nhà Kouda dang rộng vòng tay đón Suzu về nhà mình, cho cô bé một mái ấm, sự chở che, yêu thương, đùm bọc, dù cho mẹ cô bé chính là người đã cướp đi bố họ. Ngược lại, Suzu trở thành cầu nối để họ hiểu thêm về người cha đã khuất, là động lực để họ tiến về tương lai. Điểm xuyết cho tuyến truyện chính là những mảnh tình yêu vụn vặt của bốn chị em, không chiếm nhiều thời lượng nhưng cũng đủ mang lại cho bộ phim một vị ngọt thanh nhã.



Tuyến nhân vật trong Umimachi Diary không nhiều và đều hết sức giản dị, chân thực, gần gũi. Dường như chúng ta có thể bắt gặp bất cứ nhân vật nào của bộ phim trong cuộc sống hàng ngày vậy. Thế nhưng, như vậy không có nghĩa là họ quen thuộc đến mức nhàm chán. Những tính cách tưởng như bình thường lại được tác giả Yoshida Akimi đặt vào một tình huống không-hề-bình-thường: Ba chị em nhà Kouda nhận nuôi cô em gái cùng cha khác mẹ của mình. Và từ mốc khởi điểm đó, từng nhân vật bắt đầu thay đổi. Ví dụ điển hình nhất là ba chị em: Ở đầu phim, họ không ngớt lời than phiền về cha mình, nhưng kể từ khi gặp gỡ Suzu và sống cùng cô bé, họ dần thay đổi. Để rồi đến cuối phim, ấn tượng về bố trong họ đã khác xưa: “tuy không phải một người hoàn hảo nhưng chắc chắn là một người rất tốt bụng”. Chính Suzu cũng thay đổi, từ một cô bé luôn mặc cảm, tự ti rằng sự tồn tại của mình chỉ mang đến bất hạnh, Suzu đã trở nên hoạt bát hơn, cười nhiều hơn, sống thật hơn nhờ vào sự giúp đỡ của ba người chị, của bạn bè cùng lớp,… Những thay đổi đó không ngay lập tức xuất hiện mà từ từ diễn ra theo mạch phim, đôi lúc ở trong những chi tiết rất nhỏ như chị hai Yosano thay đổi cách ăn mặc hay như cảnh chị cả Sachi cùng mẹ đi thăm mộ bà ngoại,… khiến cho sự phát triển nhân vật logic và dễ tiếp nhận hơn.

>> Xem thêm: Giới thiệu phim Nhật bản - Chỉ yêu mình anh

Về diễn viên

Dàn diễn viên chính trong phim Umimachi Diary

Tuy tạo hình trong phim khá khác so với nguyên tác nhưng vẫn giữ đúng tinh thần của nhân vật. Ví dụ như chị cả Sachi nghiêm túc, được coi là “mẹ trẻ” của cả nhà, thường mặc áo sơ-mi hay những bộ trang phục tối màu, già dặn. Chị hai Yoshino thì vận những bộ cánh trẻ trung, hợp thời trang, thể hiện rõ nét tính cách có phần bốc đồng, thích bay nhảy của mình. Còn chị ba Chika ưa vận động sẽ lựa những bộ đồ thể thao rộng rãi, thoải mái. Chỉ một chi tiết nhỏ như phục trang cũng đủ để thấy phần tạo hình nhân vật trong phim được chăm chút tỉ mỉ, cẩn thận đến thế nào.


Tạo hình đã tốt, diễn xuất của dàn diễn viên trong phim còn tốt hơn. Khán giả sẽ không còn cảm giác mình đang xem một bộ phim nữa, mà như đang theo dõi một câu chuyện có thật, sống động đến từng chi tiết. Chỉ hơi tiếc khi Hirose Suzu do kinh nghiệm còn ít nên đôi lúc chưa thể hiện được hết cảm xúc của nhân vật Asano Suzu – một vai diễn đòi hỏi khả năng biểu đạt nội tâm.

>> Xem thêm: Nhạc Nhật Bản - Xe đạp

Về âm nhạc


Umimachi Diary là một bộ phim hoàn toàn phù hợp cho những ai đang có nhu cầu chống nóng. Các khung cảnh trong phim hầu như đều được bao phủ bởi sắc xanh: xanh trong của trời, xanh biếc của biển, xanh mướt của rừng cây. Trang phục của các nhân vật cũng thường được phối theo gam màu xanh – trắng. Ánh sáng trong phim như được lọc qua một làn hơi nước, trở nên dịu nhẹ và trong trẻo, tạo cảm giác mát mẻ cho bất cứ ai xem phim. Ngoài ra, khi xem Umimachi Diary, khán giả cũng sẽ hiểu vì sao một số nhà phê bình lại ví Koreeda Hirokazu như một phiên bản thứ hai của vị đạo diễn lừng danh Ozu Yasujiro. Không chỉ tương đồng trong cách xây dựng cốt truyện giản dị và lối kể chuyện thong thả, mà góc quay của cả hai cũng khá giống nhau: Góc quay trong phim thường không di chuyển nhiều, bao lấy một không gian khá rộng nhưng lại không gây rối mắt khán giả.



Xét về mảng âm thanh, Umimachi Diary không có nhiều bản nhạc nền, chủ yếu sử dụng những giai điệu của tự nhiên. Tiếng sóng biển rì rào, tiếng gió lướt qua rừng cây, tiếng ve sầu rả rích,… tất cả đã góp phần tạo nên bầu không khí không-thể-mùa-hè-hơn cho phim. Bản nhạc không lời End Roll dịu dàng và trầm lắng vang lên vào cuối phim như một dấu chấm lửng cho Umimaru Diary, khiến người xem không khỏi ngẩn ngơ hoài nhớ.

Lời kết

Umidachi Diary không phải dạng phim sẽ khiến chúng ta căng thẳng theo dõi, bật khóc vì cảm động hay ám ảnh tới nhiều ngày liền. Xem Umidachi Diary giống như ngắm nhìn một đám mây mùa hạ chầm chậm trôi, bình đạm, an nhiên mà không kém phần thu hút, quyến rũ.
 
Previous
Next Post »
Thanks for your comment